[h=2]Sao đã vội chết [/h]Một ông thầy lang xưa nay vẫn khoe chữa bệnh giỏi, ngày nọ có một ông lão đột ngột lại hỏi: - Lão nghe thầy chữa bệnh thần lắm, thầy đã chữa khỏi được mấy đám rồi? Ông lang quả quyết đáp: - Bao nhiêu đám mà nghe lời tôi là chữa khỏi hết. Ông lão cau mặt nói: - Thầy quên rồi à? Thầy bảo thằng cháu nhà tôi uống thuốc của thầy một năm thì khỏi, sao nó mới uống được ba tháng đã chết? Ông lang xua tay nói: - Rõ ràng tại cậu nhà không chịu nghe lời tôi. Tôi bảo uống thuốc một năm, sao mới uống ba tháng đã vội chết? Cứ uống thuốc đủ năm, xem có khỏi không nào?
[h=1]Nhân viên rửa xe lo xa[/h]Một người đàn ông tới trạm rửa xe hơi với khuôn mặt lo lắng. Nhân viên rửa xe liên hỏi: - Ngài ổn chứ? Người đàn ông đáp: - Nói thật với ông, hình như tôi mắc bệnh đãng trí. Tôi thường xuyên quên ví ở nhà, quên chìa khóa trong ô tô, quên lời vợ dặn, quên giờ đón con. Vì thế tôi đang tính là tôi sẽ tới chỗ bác sĩ để kiểm tra sau khi rửa xe. Chàng nhân viên suy nghĩ một lát rồi bảo: - Vậy có lẽ ngài nên kiểm tra xem ví của ngài ở đâu trước khi tôi bắt đầu rửa cái xe nhé. Nếu cái ví đang ở trong túi của ngài, tôi cũng muốn ngài trả tiền trước cho tôi, phòng trường hợp ngài không nhớ tôi đã rửa xe cho ngài.
[h=1]Lập công vì tiếc xe trượt băng[/h]Băng trên sông sắp tan nên việc di chuyển trên đó trở nên vô cùng nguy hiểm. Một hôm, một thiếu niên lọt vào hố trên băng và chìm xuống nước. John nhảy ngay xuống nước và kéo được cậu bé đó lên. Hôm sau, trong giờ học, cô giáo tuyên dương: - Bạn John của chúng ta đã lập một chiến công – cứu người! Giờ thì bạn ấy sẽ kể cho chúng ta nghe câu chuyện đó. Sau khi kể kỳ tích trong vòng 5 phút, John trở về chỗ trong tiếng hoan hô và tán thưởng của mọi người. Câu lẩm bẩm: - Nếu không vì thằng đó mượn xe trượt tuyết của tớ, chắc tớ không ngốc đến mức liều mạng để cứu nó đâu.
[h=2]Chuyến xe rớt và đậu [/h]Xưa có anh học trò là con quan từ Quảng ra Huế dự thi có mang theo một chú bé để hầu hạ. Lúc đi trên đèo Hải Vân, mải ngắm nhìn cảnh đẹp, một cơn gió mạnh làm chiếc khăn của chú bé rớt xuống. Chú giật mình kêu to: - Ối trời, rớt rồi. Anh học trò thấy chú bé nói lên tiếng “rớt” sợ nó vận vào việc thi cử của mình, bèn dặn: - Chớ nói bậy. Từ rày cấm chú nói đến cái tiếng xui xẻo ấy, nghe không? Chú bé hỏi: - Thưa cậu, nếu không nói tiếng đó thì phải nói thế nào? - Rủi mà bị gió làm bay khăn phải nói là “đậu” nghe không? Chú bé ngoan ngoãn “dạ”. Bịt chặt chiếc khăn lên đầu rồi nói với chiếc khăn: - Tao cột chặt thế này, đi tới Huế, mày đừng mong “đậu” nữa, nghe không?
[h=2]Ăn phở [/h]Bé Tí đi học về khoe với mẹ: - Mẹ ơi! Hôm nay con được 10 điểm về môn 'Vệ Sinh Thường Thức' - Con của mẹ giỏi quá! Để mẹ dẫn con đi ăn phở. - Hay quá! Mẹ chờ con lấy áo mưa mặc rồi hẵn đi mẹ nhé! - Trời đâu có mưa. Sao phải mặc áo mưa hả con? - Ăn phở phải mặc áo mưa, không thôi bệnh đấy mẹ ạ. - Ai dạy con vậy? Vệ sinh phòng bệnh thường thức của con để đâu rồi? - Tại bữa nọ con nghe ba nói với bác éc-min: 'Bác cứ đi ăn phở mà không chịu mặc áo mưa. Có ngày bị bệnh thì bỏ xừ đó'
[h=2]Khỏa thân để trồng cây [/h]Một hôm, tóc vàng sang nhà bác nông dân, thấy hoa quả nhà bác rất xanh tốt trong khi vườn nhà cô chăm sóc thế nào thì cây củ vẫn còi cọc. Cô hỏi: - Làm thế nào mà vườn cây nhà bác đẹp thế ạ? - À, à - bác nông dân lém lỉnh - phải có mẹo cô ạ. Ví dụ để cà chua đỏ nhanh thì sáng nào tôi cũng “truổng cời” chạy một vòng, lũ cà chua ngượng quá nên đỏ hết mặt mũi lên. Một tháng sau, tóc vàng lại sang nhà bác nông dân chơi để cảm ơn bác đã mách cho mẹo hay trong công việc làm vườn. Bác nông dân kinh ngạc: - Cô... không mặc quần áo và... chạy quanh vườn như tôi bảo thật à? - Vâng ạ! Hiệu quả lắm! - Cà chua đỏ hơn? - Dạ, cháu không trồng cà chua. Nhưng dưa chuột cứ ngày một dài và to hẳn lên.
[h=1]Ơn Chúa, thế thì may quá ![/h]Tại một doanh trại quân đội, một người đàn ông lạ mặt nói với một binh sĩ đứng bên cạnh: - Chà, ở đây nhiều xe chạy quá nhỉ! - Vâng, 15 xe bọc thép, 10 khẩu pháo, 26 xe tăng, lại thêm chiếc xe con chở ông đại tá chết tiệt chạy lòng vòng. - Cậu biết cậu đang nói chuyện với ai không? Ta chính là ông đại tá chết tiệt ấy đấy! - Vậy chứ ngài biết ngài đang nói chuyện với ai không? - Không. - Ơn Chúa, thế thì may quá!
[h=1]Hình phạt nhẹ nhất[/h]Một người đàn ông phạm nhiều tội lỗi nên khi chết phải xuống địa ngục. Diêm vương bắt anh ta chọn một trong số 18 hình phạt. Theo chân quỷ sứ, phạm nhân được xem qua hết 17 tầng địa ngục. Anh ta khiếp sợ khi chứng kiến các hình phạt rất khủng khiếp như nấu trong vạc dầu, cắt gân, mổ bụng. Khi đến tầng 18, anh ta thấy một đám phạm nhân đang đứng trong một căn hầm phân ngập đến ngang lưng. Ngay lập tức, anh ta nói với quỷ sứ: - Thôi được. Tôi chọn hình phạt này. Nói rồi người đàn ông chạy thẳng vào căn hầm. Vừa lúc đó, quỷ sứ phụ trách căn hầm đó quát lớn: - Hết giờ giải lao. Tất cả chúng mày cắm đầu xuống !
[h=2]Giúp đỡ [/h]Một Bác sỹ, một Thầy giáo và một Thẩm phán là bạn chí thân của nhau. Một hôm đang ngồi nhậu với nhau, Thầy giáo nâng chén nói: Ba anh em mình chơi với nhau đã lâu, coi nhau như anh em ruột thịt. Hôm nay tôi đề nghị cùng nâng chén thề sống chết có nhau, giúp nhau khi khó khăn hoạn nạn. Ba người cùng uông rượu thề. - Thầy giáo: tôi làm cái nghề dạy học. Khi con cái hai bác đến tuổi đi học thì mọi việc cứ để đấy tôi lo. - Bác sỹ khề khà: tôi chuyên bên khoa mổ. Các bác hay người thân có nhu cầu cắt bỏ bộ phận nào thì cứ bảo tôi. - Thẩm phán gãi đầu: uhm! Cái nghề của tôi khó giúp được gì cho hai bác quá. Thôi thì bác nào muốn ly hôn thì bảo với tôi một tiếng.
[h=1]Chạy theo cho lành[/h]Hai nhân viên phục vụ của một công ty gas, một người lớn tuổi và một người còn trẻ, kiểm tra bình gas ở một vùng ngoại ô. Họ đậu xe ở cuối đường rồi đi bộ tới từng căn nhà. Sau khi kiểm tra đường ống dẫn gas ở ngôi nhà cuối cùng, người nhân viên lớn tuổi đề nghị một cuộc chạy đua về chỗ đậu xe để chứng minh ông có thể chạy nhanh hơn chàng trai trẻ kia. Trong khi đang chạy tốc lực tới chiếc xe, họ nhìn lại và thấy một người đàn bà trong ngôi nhà họ mới vừa kiểm tra gas đang chạy theo sau họ vừa thở vừa la. Họ dừng lại và hỏi: - Có chuyện gì thế thưa bà? - Chúa ơi, tôi cũng đang tự hỏi chuyện gì sắp xảy ra. Khi tôi thấy hai anh chạy bán mạng như vậy thì tôi nghĩ rằng, tốt nhất tôi cũng nên chạy theo!