Ngay cả ngành du lịch nu*o*'c Việt Nam mình cả mấy năm gần đây khốn đốn (đói meo râu) cũng chỉ vì du khách "ra đi không hẹn ngày về" bo*?i cái lối làm ăn chụp giu*.t của nhu*~ng loại ngu*o*`i chỉ thấy cái lo*.i nhỏ tru*o*'c mắt mà không nghĩ đến tác hại lo*'n lâu dài ... thế cho nên mấy bác quản lý trong ngành du lịch nu*o*'c nhà cu*' loay hoay hết nho*` cô LNK làm "đại su*' du lịch", rồi tìm nhu*~ng no*i hội cho*. quốc tế để PR cho 1 đất nu*o*'c có hình cong nhu* chu*~ S nhu*ng rút cuộc thì ... cốt khỉ vẫn hoàn cốt khỉ !!! Nói xin lỗi chu*' có 1 triệu cô LNK đi nu*~a mà du khách đi đến đâu cũng lo ngay ngáy chuyện bị chặt chém, cu*o*'p giật thì tru*o*'c sau gì "phe ta" cũng có co* hội xách cây gậy là cái chắc !!! Thế cho nên vấn đề o*? đây đe^? đu*o*.c sinh tồn trong cái tho*`i buổi gạo châu củi quế nhu* hiện nay thì điều quan trọng nhất là khi làm ăn cần phải có chu*~ "TÍN" chu*' còn nho*` chân dài chân ngắn hay bạn bè bà con UP phụ 1 ngày cả ngàn lần mà không có 1 con ma ghé mua hàng thì cũng căng lắm chu*' không phải chuyện đùa đâu !!!